Khi chúng ta 17 tuổi, cậu là chàng trai trong giấc mơ của tớ

Thanh xuân của chúng ta trôi qua như là một giấc mơ, có thể đẹp, có thể buồn, có thể không muốn nhớ, có thể ta cứ muốn mơ tiếp những chuỗi ngày tháng đó mà thôi...

Thanh xuân sẽ qua
Thanh xuân rồi sẽ qua

Khi chúng ta 17 tuổi, cậu là chàng trai trong giấc mơ của tớ.
Đó là những ngày tháng êm đềm, những buổi chiều tắt nắng khi tan học, tớ chạy xe chầm chập ở đằng sau để nhìn theo bóng lưng của cậu.
Đó là những lần tớ thấy mình bối rối trong cuộc hội thoại ngắn ngủn không đầu không cuối với cậu, những lần tớ thấy lòng an nhiên lạ khi lén nhìn cậu ở góc nghiêng và khẽ cười.
Cảm ơn cậu đã đến, để rồi tớ thấy yêu hơn những ngày đến trường, cảm ơn cậu đã đến, để tớ thấy mình rung động, biết mình cần phải sống khác đi, sống theo những gì mình thích.
Đôi khi tớ thấy buồn, vì mỗi khi nghĩ về cậu, tớ chợt nhận ra rằng hai đứa khác nhau quá. Rồi tớ thấy lòng mình trống trải, trống trải vì khoảng cách hai đứa là quá xa, và tớ đã không thể đặt tên cho thứ tình cảm đang len lên trong lòng mình.
Nhưng hơn tất cả, tớ thấy vui vì đã được làm bạn với cậu, vui vì những tháng ngày của tuổi 17, tớ đã thương một người tuyệt vời đến thế. Tớ thấy lòng bình yên lắm, khi ngồi đây đặt bút viết những dòng này nghĩ về cậu và mỉm cười.
Có điều này tớ biết, khi tớ nói ra tình cảm của mình, chắc chắn cậu sẽ cảm thấy khó xử. Nhưng tớ sẽ không sao đâu, tớ ổn mà. Dũng cảm nói ra với cậu, để đặt tên cho tình cảm của mình, để sau này sẽ không phải nuối tiếc điều gì cả, tớ thấy vui lắm.
Hết mùa hạ này, chúng ta sẽ không còn học chung một lớp nữa. Nhưng hai năm qua quá đủ rồi, đủ để tớ có những kí ức tuyệt đẹp về cậu. Tớ hứa, rằng sẽ chẳng quên cậu đâu nhé, tớ sẽ luôn ghi nhớ những kí ức tuyệt đẹp về cậu, chàng trai trong lòng tớ vào mùa hạ của tuổi 17, chàng trai mà tớ đã ghi vào trang giấy ba từ " Tớ thích cậu " và gửi đi. Cảm ơn cậu vì tất cả.